watch sexy videos at nza-vids!
Game di dong

Game Di Động

Kho Game Java Cho Điện Thoại

Tải về: bí mật khải huyền thư
* * *
Chap 6
===oOo===
Tại lớp 10A1 : Lớp này toàn con nhà giàu học giỏi xinh đẹp hông đấy nhé
- Nào các em . Hôm nay lớp chúng ta có 2 bạn học sinh mới – Tiếng cô giám thị cứ đều đều vang lên. Và lớp bắt đầu ồn ào nhốn nháo
- Mời 2 em vào lớp – Bà cô giám thi
- Mình tên Lâm Mỹ Mỹ .Mong được mấy bạn giúp đỡ - Mỹ Mỹ nói xong tươi cười
- Mình là Hoàng Gia Hân – Hân lạnh lùng nói. Vì cô muốn 1 sự thay đổi lớn. Không muốn mình quá thân thiện vì sợ mọi thứ, mọi người xung quanh ức hiếp, hoặc thương hại cô. Cô không muốn như thế.
- Em Mỹ Mỹ ngồi sau Gia Hân . Gia Hân ngồi kế bạn Minh Long nhé- Bà cô giám thị vừa nói vừa chỉ tay ở ngay bàn kế cuối
Lớp ồn ào lên .Mấy bon con trai thì mừng hụt. Mấy đứa con gái thì tức lộn ruột .Thế là ồn quá Long hét lên
- Ồn ào quá – Long
- Chết đánh thức giấc ngủ anh Long rồi – NS1
- Sao giờ - NS2
- Bla…Bla…
- Ôi trong lớp sao lại có thằng điên như thế này nhỉ. Đã ngủ gật rồi còn la lớn. Đúng là cái tên điên – Hânquay sang thì thấy Long và cố ý chọc tức Long đấy mà
- Cô nói ai điên đấy – Long tức quá nói lại
- Ồ có người tự nhận à. Thì ra là điên . Ôi số tui sao xui quá đi mất ngồi cạnh cái thằng điên – Hân lại nói xiên nói xỏ
- Ừ cứ chờ đấy – Long đầu bóc khói nghi ngút
- Chờ đây này .Anh làm gì tui đấy hở - Hân khiêu khích
- ừ được lắm - Long
[[[ Chú thích 1 chút . Từ khi vào hội Fun Family thì ai cũng phải biết võ. Và Hân được Minh dạy võ cho .Vì thế bây giờ Hân không có thua kém Minh đâu à ]]]
- Ôi con nhỏ này thần kinh có vấn đề rồi dám đụng vào đại ca Long cơ đấy – NS3
- Ôi my love – NS4
- My love cái đầu mày – NS3
- Thôi chúng ta học nào – Bà cô nảy giờ xem 2 đứa cải nhau mà đâu có dám lên tiếng . Toàn là người có máu mặt trong xã hội hong à
=== Thế là mấy tiết học trôi qua cũng đến giờ ra chơi
-Hân, Mỹ Mỹ - Tiếng của Minh bên ngoài cửa lớp
-Oá anh Minh .Đẹp trai quá- NS1
-Tao đẹp chưa. Hay cần phải chỉnh lại đây mày. Ôi hồi hộp quá đi - NS2
-Chời người ta có kêu 2 người đâu mà hồi với hộp nhỉ - NS3
-Bla...Bla...
- Xuống căntin đi Hân - Mỹ Mỹ đề nghị
- Ừ . Hay bà xuống trước đi tui xuống sau. Anh Minh đợi kìa- Hân
- Ừ cũng được , xuống nhanh nhé-Mỹ Mỹ
Thế là Mỹ Mỹ tung tăng đi ra ngoài để xuống căntin cùng với Minh. 5" sau
- Á á á...- Hân la thất thanh. Vì có 1 người nào đó cố tình gạt chân để Hân té đây mà
- Ha ha ha - Long thì đứng cười hả hê
- hahahaha...- Mấy đứa con gái xung quanh thì cười theo
- Ôi tội Hân quá đi / Ôi chạy lại đỡ không ta / Tội Hân quá đi/ ....- Mấy thằng con trai vì sợ Long mà có dám hó hé đâu
Rồi 1 chất gì đó màu đỏ ướt chảy ra từ chân của Hân...Thì ra là máu . Hân không như bao đứa con gái khác .Nó không khóc . Nó chỉ suýt xoa chân đau của mình thôi. Vì nó luôn tự nhủ với bản thân rằng " Hân mày không được khóc đâu đó. Nước mắt của mày không xứng đáng rơi vì những chuyện không đâu. Mày phải mạnh mẽ lên . Mày phải cho Phong thấy mày thay đổi rồi. Không còn yếu đuối như trước kia nữa . Mày là Hân của hiện tại và tương lai. Và hãy luôn nhớ điều đó Hân à " .Ngồi 1 hồi Hân đứng phắt dậy
- Tên điên nào - Hân hét toáng lên
- Là tôi thì sao nào - Long vẫn cứ cười
"Chát" - 1 cái tát rõ đau trên khuôn mặt đẹp trai được Hân "ban tặng"
Mấy thằng con trai vẫn thế . Lại là những câu hâm mộ Hân.Còn mấy đứa con gái thì sót xa và bu lại hỏi thăm như kiến ý...
- Cô được lắm. Hoàng Gia Hân . Chờ đó - Long tức điên người . Đây là lần đầu tiên anh bị đánh . Ba mẹ ông bà , anh chị em , bạn bè chưa ai dám đánh anh cho dù 1 cái bạc nhẹ lên tay hay lên vai gì đó. Mà bây giờ vì 1 con nhỏ tát đau đến thế cơ đấy
===


* * *
Chap 7
===oOo===
-Ừ. Tôi sẽ đợi . Anh làm gì được tôi nào- Hân vừa nói xong thì cố đứng dậy và đi cà nhắc vừa di vừa suýt xoa chân đau
-Hừ...- Long tức điên người
===Phòng y tế
-Cô băng lại giùm con được không ạ - Hân cười mĩm nhìn cô y tế
-Ừ - Cô cũng mĩm cười nhìn Hân
===Hết giờ ra chơi Hân lên lớp
- Hân bà sao vậy nè- Mỹ Mỹ sốt sắn chạy lại hỏi
- Thì là do có tên điên chơi gạt chân tui đấy mà - Hân cố nói lên cho Long nghe
- Cô bảo ai điên đấy - Long
-Uả tui bảo anh à...Ha ha ha thế mà cũng có người nhận là mình điên cơ đấy - Hân cười lớn . Nhưng nụ cười ấy không đẹp nó có chút gì đó là gượng cười
- Tôi chỉ hỏi có bảo là cô nói tui điên hồi nào nhỉ. À à có 1 cô khùng đang đứng đây cười cơ đấy - Long cũng ôm bụng và cười khằng khặc
-đồ điên - Hân
-đồ khùng - Long
Hai người cứ thế mà cải nhau . Đến khi bà cô trong lớp vào thì họ mới vào chỗ ngồi...Bỗng trời mưa ...Mưa càng lúc càng lớn...Long thì ngồi úp mặt xuống bàn nghe nhạc...Hân thì nhìn mưa...mưa Hân ghét mưa lắm...mưa làm Hân nhớ đến anh ...1 giọt ...2 giọt rồi 3 giọt... không hiểu từ đâu ra Hân lại chứa nhiều nước mắt như vậy...[[[ Reng...reng... tiếng chuông báo hiệu hết tiết ]]] Lúc này Long mới ngước lên quay sang thì thấy Hân đang khóc...Rồi Long nhìn Hân chợt 1 suy nghĩ " Con nhỏ khùng này khóc ư ... Cô ta khóc vì chuyện gì nhỉ...Không lẽ mình gạt chân chảy máu lúc nảy đau lắm à...Đúng là theo lời đồn cô ta xinh thật ...Oày ...thôi thôi mặc kệ ai bảo hại mình chứ ..."
- Hân à .Bà sao thế - Mỹ Mỹ
-Ừ tui không sao- Hân lau những giọt nước mắt đi
-Ừ không sao thì tốt - Mỹ Mỹ
===Rồi đến hết giờ và ra về
-Về thôi Hân à- Mỹ Mỹ
-thôi bà về trước với anh Minh đi ...Tui đi bộ về 1 mình cũng được - Hân
- Sao lại đi bộ ...Trời còn mưa mà - Mỹ Mỹ
- Không sao đâu . Tui muốn đi vòng vòng ngắm cảnh tí mà - Hân cố mĩm cười
- Ừ nhưng không được đi quá lâu đấy nhé - Mỹ Mỹ
-Ừ biết rồi biết rồi mà...- Hân
Quay qua Mỹ Mỹ với Mính 1 tí
-Hân đâu rồi Mỹ Mỹ - Minh
- Ừ nó đi bộ về anh à- Mỹ Mỹ
-" Chắc nó muốn cho mình đi cùng Mỹ Mỹ đây mà...Đúng là hiểu ý người khá... Về mình sẽ thương cho nó cái gì đó mới được...hehe- suy nghĩ của MInh
===Trên xe
- Mỹ Mỹ này - Minh
-Gì vậy anh - Mỹ Mỹ nhìn Minh
-Làm ...bạn gái anh nhé- Minh quay sang nắm lấy tay của Mỹ Mỹ
- [...]- Mỹ Mỹ im lặng quay sang cửa kính
- Sao vậy ...Em không thích anh à- Minh hơi buồn
- Ờ không... Nhưng hơi bất ngờ 1 tý - Mỹ Mỹ cười đỏ cả hai má
- Vậy làm bạn gái anh nhé - Minh lấy lại sự bình tỉnh
-Ừm... - Mỹ Mỹ mĩm cười hạnh phúc...
===


* * *
Chap 8
===oOo===
Đi dưới mưa làm Hân nhớ lại…nhớ lại nhiều chuyện lắm…Nhớ lúc anh và nó cùng nắm tay nhau chạy kiếm chỗ trú mưa. Anh cởi áo khoác khoác lên cho nó đỡ lạnh , rồi 2 tay ôm chặt lấy nó …Cảm giác ôi sao hạnh phúc quá…
Nó bắt đầu khóc…Mỗi lần thấy mưa nó lại khóc …khóc nhiều lắm. Giống như là chưa từng được khóc…Mỗi lần nó khóc như vậy chẳng ai biết cả…Từ khi anh đi nó sống nội tâm lắm. Nó không muốn bất cứ ai phải lo lắng vì nó .
Bất chợt …"Ào ào " 1 chiếc xe nào đó cố tình chạy vào vũng nước to và làm ướt cả áo nó…Chiếc xe ô tô ấy là của Long người cầm lái là Long…Nó không màng đến , nó vẫn bước đi như chưa hề có chuyện gì…
Nó bước đi và chiếc xe ấy vẫn lăn bánh theo sau bước chân của nó…Chợt nó ngồi phịch xuống góc đường. Đôi vai run lên bần bậc vì lạnh. Đôi chân mệt mỏi nó muốn dừng…
1 đôi chân bước gần lại nó. Rồi ngồi cạnh nó , tỏ vẻ khó hiểu…Lúc này Long thấy thương nó lắm. Muốn ôm nó vào lòng mà vuốt ve an ủi . Nhưng cái "tôi" trong anh quá lớn so với những gì nó đối sử với anh. Nhưng nhìn nó khóc anh không nỡ bước đi.
- Này con khùng cô sao thế. Ngồi đây lạnh đấy – Long nói rồi ngồi xuống cạnh nó
- […]- Hân không nói gì chỉ ngồi im lặng
- Này cô sao thế, buồn à- Long hơi bực 1 tí vì nó không trả lời
- […]- nó im lặng và chỉ khẽ gật đầu rồi ngước nhìn Long
- Vậy cô khóc nhé …Nhưng lấy lưng cô đối diện lưng tôi nhé…Tôi không thích thấy con gái khóc – Long vuốt mái tóc của Hân nhè nhẹ , rồi cởi áo khoác ra khoác lên người Hân.
- "Ấm áp lắm nhưng nếu như đây là anh thì tốt biết mấy…" – Suy nghĩ của Hân trong phút chốc rồi vụt tắt .Vì nó không muốn nhớ đến anh . Không muốn nhắc đến tên anh thêm lần nào nữa
- Hức…huh…huhu- Hân quay lưng lại làm theo lời Long nói. Mỗi lúc cô khóc càng lớn…Rồi từ lúc nào Hân ngủ thiếp đi cũng không biết
- Này …này – Long thấy im quá nên gọi thử
- Này này cô sao thế - Long quay người lại và thấy Hân đang ngủ .Và người Hân lạnh ngắt . Môi tím lại,mặt trắng đi không 1 chút máu. Có lẽ vì mưa thấm vào người lâu quá.
Long bế Hân lên xe và đưa Hân đến bệnh viện…
===Phòng bệnh
- Cô tỉnh rồi à – Long nhìn Hân
- ừ - Hân lạnh lùng trả lời
- Có đói không hả - Long
- ừ không . Sao tôi lại ở bệnh viện nhỉ - Hân đảo nhìn xung quanh
- Cô khóc rồi ngất đi vì do thấm nước mưa lâu quá. Tôi đưa cô đến đây – Long
- Ừ cám ơn anh nhé – Hân . Bất giác 1 nụ cười trên môi . Nụ cười không một chút gượng gạo
- Cô cười đẹp lắm sao lại không cười – Long nhìn mà muốn chết vì mê
- Anh đưa tôi đi ra bờ hồ nhé – Hân
- ừ - Long
===


* * *
Chap 9
===oOo===
===Bờ hồ
-Anh từng yêu ai chưa – Hân nhìn mặt nước của bờ hồ và nói
-Chưa – Long nhìn Hân đầy ngạc nhiên
- ước gì tôi được như anh. Không yêu ai cả để mình không phải đau lòng như thế này – Hân nói với giọng run run muốn khóc
-Sao thế. Ai đã làm cô đau lòng à- Long nhìn Hân. Lại là 1 lần nữa cái gì đó lại quẫn trong đầu Long . Long thấy thương nó vô cùng
- Anh biết không . Tôi từng có 1 người bạn trai…Anh ta thương yêu tôi lắm. Và tôi cũng thế tôi yêu anh ta nhiều hơn thế nữa…Chúng tôi đã có những ngày hạnh phúc. Hạnh phúc lắm…- Hân ngừng 1 chút rồi nói tiếp
- Rồi chợt 1 ngày, mẹ anh ta gọi cho tôi nói rằng anh ta nói tôi không xứng với anh ta. Vì tôi quá nghèo. Rồi anh ta đi du học bên Mỹ .Và còn nói lúc quay về sẽ cưới cô bạn thân của tôi. Nghe mà tôi đau lắm muốn chết quách cho xong. Tôi đau lắm…Và tôi hận anh ta bỏ rơi tôi. Hận anh ta khinh tôi… - Hân lại ngừng 1 lúc rồi nói tiếp
- Và tôi có được ngày hôm nay nhờ Mỹ Mỹ và mẹ cô ấy còn có gia đình anh Minh nữa…- Hân nói hết nói hết những đau long ra. Nhưng không hiểu tại sao Hân lại nói như thế với Long nữa. Người mà nó đang rất ghét. Bỗng dưng Long bây giờ trở thành người cho nó tâm sự cơ đấy
- Tôi không thích thấy con gái khóc . Hồi chiều cô khóc rồi . Bây giờ khóc nữa à- Long nhìn Hân bằng đôi mắt đáng thương . Pha lẫn là tim anh đang nhói. Không hiểu sao nữa. Anh cứ nghĩ mình chỉ là đang thương hại nó thôi. Rồi anh nói giọng có chút hài hước để chọc cho nó vui
- Tôi không khóc nữa đâu. Hết nước mắt rồi còn đâu– Hân nhìn Long lại là 1 nụ cười . Nụ cười biết ơn
Chuông điện thoại của Hân reo lên
- [[ Bà đang ở đâu vậy hả tối rồi đấy có về hay chưa – Mỹ Mỹ hét muốn bể cái điện thoại
- Tui đang đi vòng vòng có gì nói cả nhà đừng lo. Tui đang đi cùng 1 người bạn – Hân
- Bạn nào – Mỹ Mỹ
- Là Long – Hân
- Long hả…Long nào cơ – Mỹ mỹ
- Long lớp mình – Hân cười vì hành độn trẻ con của con bạn
- ủa sao kì thế. Tui thấy 2 người đâu có hợp nhau.- Mỹ Mỹ ngạc nhiên
- Về rồi kể cho nghe . – Hân
- ừ vậy bye- Mỹ Mỹ
- Ừ bye – Hân ]]
-Anh chở tui về nhé – Hân quay sang nhìn Long
-cũng được – Long
- Cảm ơn anh – Hân
-Tui không thích người khác cảm ơn bằng miện – Long cười đểu
- Chứ anh muốn sao – Hân
- cho tôi 1 điều ước - Long
- Điều ước – Hân ngạc nhiên
- là điều kiện ấy – Long
- ừ cũng được . Nhưng không được quá đáng đâu đấy – Hân chu mỏ trông đáng yêu vô cùng
- ừ . Thôi lên xe về nhà cô nào- Long mĩm cười

* * *
chap 10
===oOo===
===Tại nhà Minh + Hân
- Sao bà về trễ vậy. Biết tui với mọi người lo lắm không. Tui đợi bà về mới dám về đây này - Mỹ Mỹ xả hết 1 hơi ra
-Ừm cho tui xin lỗi mà.Con xin lỗi cả nhà. Mai mốt không làm cả nhà lo lắng nữa - Hân nói giọng biết lỗi
- Thôi được rồi. Lên lầu tắm rữa đi rồi đi ngủ đi con - Bà Huỳnh nhỏ nhẹ bảo
- Chào bác con về luôn ạ - Mỹ Mỹ lễ phép rồi quay sang kéo Hân ra vườn
- Ừ chào con . Minh à đưa Mỹ Mỹ về đi con - Bà Huỳnh nhìn Minh cười cười
- Dạ- Minh biết ý của mẹ mình nên cũng cười
===Ngoài sân
- Nè bà đi với ông Long thật hả - Mỹ Mỹ
- Ừ thì sao - Hân nói 1 cách bình thản
- Ừ không sao . Nhưng tui thấy 2 người lúc nào cũng cải nhau mà . Sao mà hòa nhanh thế - Mỹ Mỹ nói tỏ vẻ khó hiểu
- $%#^%$*%*(%...- Hân kể hết mọi chuyện cho Mỹ Mỹ nghe .Vì chuyện anh Phong chỉ có Mỹ Mỹ, Anh Kiệt và những người trong cuộc biết ngoài ra không 1 ai biết cả
- ừ vậy thôi bà vào ngủ đi - Mỹ Mỹ cũng hiểu được phần nào. Nên không hỏi tiếp nữa . Nếu nhác đến sợ nó lại khóc mấc
- Ừ G9 nhé - Hân tươi cười
- Ừ g9 - Mỹ Mỹ ngạc nhiên khi thấy Hân như thế. Một nụ cười đẹp như thiên sứ đã mất đi và nay lại trở về. Mỹ Mỹ mừng lắm.
===Trên xe của Minh
- Em nói gì với Hân lâu thế - Minh tò mò hỏi
- À hỏi thăm ý mà- Mỹ Mỹ cười hoài
- Làm gì em cười hoài thế . Có chuyện vui à- Minh
- À con Hân nó lại cười em vui lắm - Mỹ Mỹ
- Sao thế. Hân cười là chuyện bình thường mà . Bình thường nó cũng cười đấy thôi - Minh ngạc nhiên khi Mỹ Mỹ nói như thế
-Không phải đâu. Nó cười như 1 thiên sứ ấy. Nụ cười ấy mất kể từ khi ...%#@%$#@% - Mỹ Mỹ kể lại cho Minh nghe hết mọi chuyện của Phong rồi qua chuyện của Long . Khi đi chơi với Long về nó đã cười như thế. Nụ cười thiên sứ ấy.
- ừ - Minh nói xong cũng là lúc đến nhà của Mỹ Mỹ
- Anh ngủ ngon nhé - Mỹ Mỹ cười và hôn cái chụt lên má của Minh nhà ta rồi quay đi
- Em cũng vậy nhé. Aye - Minh đỏ hết cả mặt. Vui àm muốn nhảy cẫng lên
===Sáng hôm sau . Tại trường
Lại là 1 đám con gái bu quanh Long .Hân nhìn thấy. Không biết là cảm giác gì nhưng có lẽ là Hân rất tức. Hân thấy bực bội và khó chịu. Rồi cuối cùng cũng có tiếng chuông reng vào lớp. Long thoát nạn
- Ra chơi gặp tui xíu nhé - Long nhìn Hân
- Làm gì cơ - Hân ngạc nhiên
- Ra 1 điều kiện - Long cười đểu
- Ừ - Hân thấy cũng hơi lo . Không biết là điều kiện gì đây
===Thế là cũng hết tiết giờ ra chơi cũng đã đến
- Rồi anh nói đi - Hân nhìn Long mặt lạnh tanh
- Mai tui muốn cô giả làm bạn gái tui để đi rước anh tui tại sân bay - Long
- Bạn gái á . Không đời nào. Anh có nhiều người theo chân đến thế sao lại nhờ tui làm gì - Hân ngạc nhiên không tả nổi
- Nhưng tui muốn là cô cơ. Điều kiện đấy làm không - Long
- Ừ nhưng bao lâu lận hay chỉ trong 1 ngày đó thôi - Hân nhận lời 1 cách miển cưỡng
- 1 tháng thôi - Long
- Cái gì . - Hân trợn to mắt
- 1 tháng nhưng chỉ là bạn gái khi nào gặp anh trai tui thôi. Cô đừng lo - Long
- Ừ thế cũng được - Hân trả lời lí nhí
- 11h trưa mai tui qua rước cô ra sân bay đấy . Lo chuẩn bị sớm đi nhé - Long cười đểu
- Ừ - Hân bước đi thẳng vào lớp. Có chút bực bội. Cũng có chút vui. Cũng không hiểu sao lại như thế. Nhưng Hân đã đánh tan cái suy nghĩ vui đó đi.

Tải về: ứng dụng sms chúc tết 2013 
[ ↑ ] Lên đầu trang